Trong một buổi chiều ẩm ướt, ánh đèn mờ ảo loé lên qua những cửa kính sương mù. Hai người đàn ông đứng đối diện nhau, ánh mắt từng chút dần trở nên căng thẳng bất thường.
"Anh nghĩ rằng anh có thể thoát khỏi tôi sao?" Khoé môi của Julian cong lên một nụ cười lạnh lùng, đôi mắt nâu vẫn tràn ngập sự tức giận.
"Em đã quá đắm chìm trong trò chơi nguy hiểm này rồi, Julian." Gabriel, với thân thế một người lính đã đánh mất bản tính, nói rõ ràng nhưng giọng điệu lại chứa đựng một điều gì đó không thể lường trước.
Những kí ức quá khứ hỗn loạn bao trùm hai bàn tay đang chập cheng so le với nhau, khiến cho bầu không khí trở nên gắt gao đến bất thường. Hai người, đối diện nhau nhưng lại xa lạ nhất từ trước đến nay, không còn biết đâu là sự tin tưởng, đâu là mưu mô.
Mặc dù chỉ còn một cái nhìn cuối cùng, nhưng trong đó chứa đựng biết bao điều bí ẩn, những đợt sóng cảm xúc dâng trào mạnh mẽ không thể kìm nén nổi. Và rồi, cả hai đưa tay lên, đẩy nhau ra xa, từ bước này sang bước khác, trên con đường gai góc của tình yêu và dục vọng.