Trên nền đen lệ, ánh đèn mờ ẩn hiện lên vẻ đỏ rực của một cơn giận dữ. Trái tim anh đập rộn ràng, từng nhịp như tiếng chuông cảnh báo cho một cuộc chiến lớn sắp bắt đầu. Anh cảm thấy mình như một con bướm tận cùng của bầu trời đêm, phải đấu tranh với ánh sáng để giữ lấy chính mình.
Từng giọt mồ hôi chảy dài trên gương mặt gầy yếu, tạo nên dải lụa uốn khúc trên màn tử thần của anh. Ánh đèn bốc lên như ngọn lửa khát khao thiêu đốt mọi khao khát sâu thẳm trong lòng anh. Nước mắt cay đắng rơi xuống, như một lời thề non hẹn đã từng giữa đôi ta.
Trái tim anh tan nát, vỡ vụn thành những mảnh ghép không kềm chế được, nhưng anh không thể thua cuộc. Trái tim anh dày vò, hận thù và tình yêu đan xen tạo nên một vũ điệu kì bí không thể lý giải.
Anh bước vào căn phòng tối om, nơi hắn đang đợi. Ánh mắt hắn lạnh lùng như cõi lòng vực sâu, nhưng không ai biết rằng bên dưới vẻ lạnh lùng ấy là một tấm lòng vỡ vụn với những bí mật không thể kể hết.
Và tình yêu của chúng ta, liệu nó có thể vượt qua được ranh giới giữa yêu và hận, giữa sự tha thứ và trả thù? Sợ hãi, nhưng cũng không thể tách rời.}()